Dân Số – Chương 24
1Khi ông Bi-lơ-am thấy ĐỨC CHÚA vui lòng chúc phúc cho Ít-ra-en, thì ông không đi tìm lời trù rủa như mấy lần trước, nhưng quay mặt về phía sa mạc. 2Ông Bi-lơ-am ngước mắt lên và nhìn thấy Ít-ra-en đóng trại theo chi tộc của họ. Thần khí Thiên Chúa ở trên ông, 3ông liền cất tiếng đọc bài thơ sau đây:
“Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o, sấm ngôn của người mắt vẫn mở.
4Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa, người ngắm nhìn thị kiến Đấng Toàn Năng, của người ngủ mà mắt vẫn mở trong lúc xuất thần.
5Hỡi Gia-cóp, lều bạt của ngươi đẹp biết mấy!
Hỡi Ít-ra-en, đẹp biết mấy doanh trại của ngươi!
6Như thung lũng trải dài, như vườn cạnh bờ sông, như lô hội ĐỨC CHÚA đã trồng, như hương nam mọc bên dòng nước.
7Từ các bồn của nó, nước tràn ra, và hạt giống nó được tưới dồi dào.
Vua của nó cao cả hơn A-gác, và vương quốc nó được tôn vinh.
8Thiên Chúa đã đưa nó ra khỏi Ai-cập, Người là sức mạnh của nó tựa sừng trâu.
Nó sẽ nuốt chư dân thù nghịch nó.
Xương của chúng, nó sẽ nghiền nát tan và dùng tên bắn gục quân thù.
9Nó phục xuống, nằm yên như sư tử.
Nó tựa sư tử cái, ai nào dám tấn công?
Phúc thay kẻ chúc phúc cho ngươi!
Và khốn cho kẻ trù rủa ngươi!”
10Vua Ba-lác nổi giận với ông Bi-lơ-am. Vua đập tay và nói với ông Bi-lơ-am: “Ta đã vời ông đến để ông nguyền rủa quân thù của ta, nhưng này, đã ba lần ông chỉ chúc phúc cho nó. 11Bây giờ ông hãy về đi. Ta đã nói ta sẽ trọng đãi ông, nhưng này ĐỨC CHÚA không cho ông được trọng đãi.” 12Ông Bi-lơ-am thưa vua Ba-lác: “Tôi đã không nói với các sứ giả ngài sai đến với tôi thế này sao, là 13vua Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc đầy vàng, tôi cũng không thể trái lệnh ĐỨC CHÚA, mà tự ý làm điều gì, dù tốt hay xấu; ĐỨC CHÚA nói sao, tôi nói vậy. 14Bây giờ tôi sắp về với dân tôi. Này, tôi nói cho ngài biết điều mà dân (Ít-ra-en) sẽ làm cho dân ngài trong những ngày gần đây.” 15Rồi ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
“Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o, sấm ngôn của người mắt vẫn mở.
16Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa, và biết những tư tưởng của Đấng Tối Cao, được Đấng Toàn Năng cho nhìn linh thị, của người ngủ mà mắt vẫn mở trong lúc xuất thần.
17Tôi thấy nó, nhưng bây giờ chưa phải lúc, tôi nhìn, nhưng chưa thấy nó kề bên; một vì sao xuất hiện từ Gia-cóp, một vương trượng trỗi dậy từ Ít-ra-en sẽ đập vào màng tang Mô-áp, đánh vỡ sọ tất cả con cái Sết, 18và xâm chiếm Ê-đôm, cả Xê-ia cũng bị xâm chiếm nữa.
Ít-ra-en sẽ biểu dương sức mạnh, 19Gia-cóp sẽ thống trị quân thù, và tiêu diệt kẻ trốn khỏi thành phố.”
20Khi thấy A-ma-lếch, ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
“A-ma-lếch đứng đầu chư dân nhưng hậu vận nó sẽ muôn đời tận tuyệt.”
21Khi thấy người Kê-ni, ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
“Hiện nay dinh thự ngươi kiên cố, và tổ ấm ngươi được đặt trên đá tảng.
22Nhưng Ca-in sẽ phải tiêu vong, ngươi sẽ bị Át-sua cầm tù, biết đến khi nao?”
23Và ông cất tiếng đọc câu thơ như sau:
“Ôi, khi Thiên Chúa ra tay, ai nào sống nổi!
24Tàu bè từ Kít-tim đến, đàn áp Át-sua, đàn áp Ê-ve, nhưng chính nó cũng muôn đời tận tuyệt.”
25Sau đó ông Bi-lơ-am đứng dậy lên đường về xứ, còn vua Ba-lác cũng đường mình mà đi.
🌸 🌸 🌸