Dân Số – Chương 12
Bà Mi-ri-am và ông A-ha-ron phản đối ông Mô-sê
1Bà Mi-ri-am và ông A-ha-ron phản đối ông Mô-sê về người đàn bà xứ Cút mà ông đã lấy, vì ông đã lấy một người đàn bà xứ Cút làm vợ. 2Họ nói: “ĐỨC CHÚA chỉ phán với một mình Mô-sê sao? Người đã chẳng phán với cả chúng ta nữa ư?” Và ĐỨC CHÚA nghe được. 3Ông Mô-sê là người hiền lành nhất đời.
Thiên Chúa trả lời
4Đột nhiên ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê, ông A-ha-ron và bà Mi-ri-am: “Cả ba hãy đi ra Lều Hội Ngộ!” Và ba người đã ra. 5ĐỨC CHÚA ngự xuống giữa đám mây và dừng lại ở cửa Lều. Người gọi ông A-ha-ron và bà Mi-ri-am, và hai người đi ra. 6Người phán: “Hãy nghe Ta nói đây!
Nếu trong các ngươi có ai là ngôn sứ, thì Ta, ĐỨC CHÚA, Ta sẽ tỏ mình ra cho nó trong thị kiến, hoặc sẽ phán với nó trong giấc mộng.
7Nhưng với Mô-sê tôi tớ Ta thì khác: tất cả nhà Ta, Ta đã trao cho nó. 8Ta nói với nó trực diện, nhãn tiền, chứ không nói bí ẩn, và hình dáng ĐỨC CHÚA, nó được ngắm nhìn.
Vậy tại sao các ngươi không sợ nói động đến Mô-sê, tôi tớ Ta?”
9ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với họ mà bỏ đi. 10Khi mây bốc lên khỏi Lều, thì bà Mi-ri-am mắc bệnh phong, mốc thếch như tuyết; ông A-ha-ron quay nhìn bà Mi-ri-am, thì kìa bà đã mắc bệnh phong.
Lời chuyển cầu của ông A-ha-ron và ông Mô-sê
11Ông A-ha-ron nói với ông Mô-sê: “Lỗi tại tôi, thưa ngài, nhưng xin ngài đừng kết tội chúng tôi; chúng tôi đã dại dột mà phạm lỗi và đáng tội. 12Xin đừng để cho cô ấy nên như đứa chết yểu, vừa lọt lòng mẹ đã bị ăn mòn mất một nửa phần thịt mình rồi.”
13Ông Mô-sê kêu cầu lên ĐỨC CHÚA rằng: “Ôi, lạy Chúa, xin chữa lành cô ấy!” 14ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: “Nếu cha nó phỉ nhổ vào mặt nó, thì nó không phải nhục nhã ê chề bảy ngày liền sao? Nó vẫn phải biệt cư ở ngoài trại bảy ngày rồi mới được vào lại.”
15Vậy bà Mi-ri-am đã bị biệt cư ở ngoài trại bảy ngày liền, trong khi đó dân chúng không lên đường cho tới khi bà Mi-ri-am được vào lại. 16Sau đó dân chúng lên đường rời Kha-xê-rốt và đóng trại trong sa mạc Pa-ran.
🌸 🌸 🌸