Các Vua 2 – Chương 20
Vua Khít-ki-gia lâm bệnh và được khỏi
1Trong những ngày ấy, vua Khít-ki-gia lâm bệnh nguy tử. Ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, đến gặp vua và nói : “ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu.” 2Vua quay mặt vào tường, và cầu nguyện với ĐỨC CHÚA như sau : 3“Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi hành điều đẹp mắt Ngài.” Rồi vua Khít-ki-gia khóc, khóc thật to.
4Ông I-sai-a chưa ra đến sân giữa, thì lời ĐỨC CHÚA phán với ông : 5“Hãy quay lại nói với Khít-ki-gia, thủ lãnh dân Ta : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Đa-vít, tổ tiên ngươi, phán thế này : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Này Ta chữa lành ngươi, ba ngày nữa, ngươi sẽ lên Nhà ĐỨC CHÚA. 6Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải thoát ngươi cùng với thành này khỏi tay vua Át-sua, và sẽ che chở thành này, vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta.”
7Ông I-sai-a nói : “Hãy lấy một cái bánh vả.” Người ta đi lấy, đặt trên ung nhọt và vua sống được.
8Vua Khít-ki-gia nói với ông I-sai-a : “Tôi dựa vào dấu hiệu nào để biết ĐỨC CHÚA sẽ chữa lành tôi, và ba ngày nữa tôi sẽ lên Nhà ĐỨC CHÚA ?” 9Ông I-sai-a trả lời : “Đây là dấu ĐỨC CHÚA ban cho ngài, chứng tỏ ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều Người đã phán : Vua muốn bóng tiến mười độ hay lùi mười độ ?” 10Vua Khít-ki-gia nói : “Bóng ngả thêm mười độ : điều đó quá dễ ! Không ! Xin cho bóng lùi mười độ !” 11Ngôn sứ I-sai-a cầu khẩn ĐỨC CHÚA, và Người cho bóng lùi lại mười độ, so với bóng đã ngả trên bậc thang mà vua A-khát đã xây.
Các sứ giả của vua Mơ-rô-đác Ba-la-đan
12Khi ấy, vua Ba-by-lon là Mơ-rô-đác Ba-la-đan, con ông Ba-la-đan, sai người đem thư và quà tặng cho vua Khít-ki-gia, vì nghe tin vua bị bệnh. 13Sau khi nghe các sứ giả, vua Khít-ki-gia cho họ xem mọi kho tàng của vua, vàng bạc, hương liệu, dầu quý, kho vũ khí và tất cả những gì có trong các nơi dự trữ của vua, không có gì trong cung điện và trong toàn lãnh thổ mà vua Khít-ki-gia không cho họ xem.
14Ngôn sứ I-sai-a vào gặp vua Khít-ki-gia và nói : “Những người ấy đã nói gì với vua, và họ từ đâu tới ?” Vua Khít-ki-gia đáp : “Họ từ một xứ xa xôi, mãi tận Ba-by-lon đến đây.” 15Ông hỏi : “Họ thấy gì trong cung điện của ngài ?” Vua đáp : “Trong cung điện của tôi có gì, họ thấy hết cả. Không có gì trong các kho dự trữ mà tôi không cho họ xem.”
16Bấy giờ, ông I-sai-a nói với vua Khít-ki-gia : “Xin vua nghe lời của ĐỨC CHÚA : 17Này, sẽ đến những ngày mọi sự trong cung điện ngươi, tất cả những gì xưa nay tổ tiên ngươi đã tích trữ đều bị đem đi Ba-by-lon, không còn lại một thứ gì, ĐỨC CHÚA phán. 18Một số con cái ngươi, xuất thân từ ngươi, do chính ngươi sinh ra, sẽ bị bắt đi làm thái giám trong hoàng cung của vua Ba-by-lon.” 19Vua Khít-ki-gia nói với ông I-sai-a : “Lời ĐỨC CHÚA ông vừa truyền lại quả là tốt.” Vua tự nhủ : “Sao lại không ? Miễn là có hoà bình và an ninh trong đời ta.”
Kết thúc triều vua Khít-ki-gia
20Những truyện còn lại của vua Khít-ki-gia, mọi chiến công của vua, cũng như việc xây hồ và kênh dẫn nước vào thành, những điều ấy đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ? 21Vua Khít-ki-gia đã an nghỉ với tổ tiên. Con vua là Mơ-na-se, lên ngôi kế vị.
🌸 🌸 🌸