Các Vua 2 – Chương 4

3. VÀI PHÉP LẠ CỦA ÔNG Ê-LI-SA

Dầu của bà goá

*1Có người vợ của một trong những anh em ngôn sứ kêu cứu ông Ê-li-sa : “Tôi tớ ngài là chồng tôi đã chết. Và ngài biết là tôi tớ ngài kính sợ ĐỨC CHÚA. Nhưng chủ nợ đã đến bắt hai đứa con tôi làm nô lệ.” 2Ông Ê-li-sa nói với bà : “Tôi có thể làm gì cho chị đây ? Hãy cho tôi biết : trong nhà chị còn có gì không ?” Bà thưa : “Trong nhà nữ tỳ của ngài chẳng còn gì cả, trừ một lọ dầu.” 3Ông nói : “Chị hãy đi ra ngoài mượn bà con láng giềng các thứ bình, những bình rỗng, đừng có ít quá ! 4Rồi chị trở về, chị và các con cái chị vào nhà đóng cửa lại. Chị sẽ đổ dầu vào tất cả các bình đó, bình nào đầy thì để riêng ra.” 5Bà từ giã ông mà đi ; bà và con cái bà vào nhà đóng cửa lại. Chúng đem bình đến cho bà, còn bà thì đổ vào. 6Khi các bình đã đầy, bà nói với con : “Đem bình nữa cho mẹ.” Nhưng nó thưa : “Hết bình rồi.” Dầu liền ngưng chảy. 7Bà đến trình cho người của Thiên Chúa biết. Ông nói : “Chị đi bán dầu ấy mà trả nợ ; phần còn lại thì mẹ con dùng để sinh sống.”

Ông Ê-li-sa và mẹ con người phụ nữ Su-nêm

*8Một hôm, ông Ê-li-sa đi qua Su-nêm. Ở đó có một phụ nữ giàu sang. Bà ta giữ ông lại dùng bữa. Từ đó, mỗi lần đi qua, ông đều ghé vào dùng bữa. 9Bà ấy nói với chồng : “Này ông ! Tôi biết người thường ghé vào nhà chúng ta là một thánh nhân của Thiên Chúa. 10Mình phải làm cho ông một căn phòng nhỏ trên lầu có tường có vách, rồi kê ở đó một cái giường, đặt bàn ghế và để một cái đèn cho ông dùng. Như thế, khi nào đến nhà mình, ông sẽ lui vào đó.” 11Một hôm, ông đến nơi ấy, ông lui vào phòng trên lầu và nghỉ ở đó. 12Ông nói với Giê-kha-di, tiểu đồng của ông : “Đi gọi bà Su-nêm.” Nó đi gọi bà và bà đến trước mặt nó. 13Ông Ê-li-sa bảo nó : “Hãy nói với bà ấy : Bà đã quá lo lắng bận rộn vì chúng tôi. Chúng tôi biết phải làm gì cho bà đây ? Có cần chúng tôi phải nói một lời với đức vua hay với tướng chỉ huy quân đội cho bà không ?” Bà trả lời : “Tôi sống yên hàn giữa dân tôi.” 14Ông Ê-li-sa nói với tiểu đồng : “Nên làm gì cho bà ấy ?” Giê-kha-di đáp : “Tội nghiệp, bà ấy không có con trai, mà chồng thì đã già.” 15Ông Ê-li-sa bảo : “Đi gọi bà ấy.” Nó đi gọi bà, và bà ấy đến đứng ngoài cửa. 16Ông Ê-li-sa nói : “Vào thời kỳ này, vào độ này sang năm, bà sẽ được bế con trai.” Bà mới nói : “Không, thưa ngài, người của Thiên Chúa, xin đừng lừa dối nữ tỳ ngài !” 17Quả nhiên, bà ấy có thai, và năm sau, vào thời kỳ, vào độ mà ông Ê-li-sa đã nói, thì bà sinh con trai.

18Đứa trẻ lớn lên. Một ngày kia, khi đi kiếm cha nó ở giữa những người thợ gặt, 19nó nói với cha : “Ôi, cái đầu con ! Cái đầu con !” Người cha bảo anh đầy tớ : “Bồng nó về cho mẹ nó.” 20Người tớ trai bồng nó, đem về cho bà mẹ. Đứa trẻ ngồi trên đầu gối bà đến trưa, rồi nó chết. 21Bà đem nó lên đặt trên giường dành cho người của Thiên Chúa, đóng cửa lại, để nó ở trong rồi đi ra. 22Bà đi gọi chồng và nói : “Xin ông sai đến tôi một anh đầy tớ và một con lừa cái. Tôi chạy đến người của Thiên Chúa, rồi sẽ về.” 23Người chồng bảo : “Tại sao bà lại đi gặp ngài ngày hôm nay ? Không phải là ngày đầu tháng, cũng chẳng phải là ngày sa-bát.” Nhưng bà trả lời : “Ông cứ yên tâm !” 24Rồi bà cho thắng lừa và nói với anh đầy tớ : “Hãy đưa tôi đi và lên đường ! Chỉ dừng xe lại khi tôi bảo.” 25Bà lên đường và đi đến với người của Thiên Chúa ở núi Các-men. Vừa thấy bà đằng xa, người của Thiên Chúa nói với Giê-kha-di, tiểu đồng của ông : “Kìa bà Su-nêm. 26Con hãy chạy ra đón và nói với bà ấy : ‘Bà có được mạnh khoẻ không ? Ông nhà có được mạnh khoẻ không ? Cậu bé có được mạnh khoẻ không ?’” Bà trả lời : “Vâng, mạnh khoẻ cả.” 27Khi đến gần người của Thiên Chúa ở trên núi, bà ôm lấy chân ông. Giê-kha-di tiến tới, đẩy bà ra, nhưng người của Thiên Chúa bảo : “Để yên cho bà ấy, vì tâm hồn bà đang phải cay đắng. ĐỨC CHÚA đã giấu ta điều ấy, Người không cho ta biết.” 28Khi ấy, bà nói : “Nào tôi có xin ngài cho tôi được đứa con đâu ? Tôi đã chẳng nói : ‘Xin đừng đánh lừa tôi, đó sao ?’”

29Ông Ê-li-sa bảo Giê-kha-di : “Hãy thắt lưng, cầm gậy của ta mà đi ! Gặp ai thì đừng có chào, ai chào thì đừng đáp lại. Ngươi sẽ đặt gậy của ta trên mặt cậu bé.” 30Mẹ cậu bé nói : “Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có ngài đang sống đây, tôi xin thề sẽ không rời xa ngài.” Ông trỗi dậy và đi theo bà. 31Giê-kha-di đã đi trước hai người và đặt gậy trên mặt cậu bé ; nhưng không nghe thấy tiếng, không thấy động đậy. Anh ta quay lại đón ông Ê-li-sa và trình ông : “Cậu bé đã không thức dậy.” 32Khi ông Ê-li-sa tới nhà thì cậu bé đã chết, nằm trên giường của ông. 33Ông đi vào chỗ cậu bé, đóng cửa lại, chỉ còn lại hai người ở bên trong, rồi cầu nguyện với ĐỨC CHÚA. 34Ông lên giường nằm lên trên đứa trẻ, kề miệng ông trên miệng nó, kề mắt ông trên mắt nó, đặt bàn tay ông trên bàn tay nó. Ông cứ nằm trên đứa trẻ, da thịt nó nóng lên. 35Ông đi đi lại lại trong nhà, rồi lại lên nằm trên nó ; cậu bé hắt hơi đến bảy lần, và mở mắt ra. 36Ông Ê-li-sa gọi Giê-kha-di và bảo : “Đi gọi bà Su-nêm.” Nó đi gọi bà ; bà đến với ông, ông nói : “Bà hãy đem con đi !” 37Bà đi vào, quỳ dưới chân ông, rồi sụp xuống đất lạy ông. Sau đó, bà đem con đi và ra khỏi phòng.

Nồi cháo độc

38Ông Ê-li-sa trở về Ghin-gan, khi nạn đói đang xảy ra trong xứ. Lúc anh em ngôn sứ đang ngồi trước mặt ông, ông nói với tiểu đồng : “Bắc nồi lớn lên bếp và nấu cháo cho anh em ngôn sứ.” 39Một người trong nhóm ra đồng hái rau, tìm thấy một thứ cây giống như nho dại, thì hái trái dưa đắng ấy, đầy một vạt áo, rồi về nhà, thái nhỏ ra, bỏ vào nồi nấu cháo, vì họ không biết đó là thứ gì. 40Sau đó, họ múc ra cho mọi người ăn. Vừa ăn chút cháo, họ kêu lên : “Người của Thiên Chúa ơi, thần chết ở trong nồi !” Và họ không thể ăn được nữa. 41Ông Ê-li-sa bảo : “Đem bột đến đây !” Ông bỏ bột vào và bảo : “Múc ra cho người ta ăn.” Trong nồi liền hết chất độc.

Phép lạ hoá bánh ra nhiều

*42Có một người từ Ba-an Sa-li-sa đến, đem bánh đầu mùa biếu người của Thiên Chúa : hai mươi chiếc bánh lúa mạch và cốm đựng trong bị. Ông Ê-li-sa nói : “Phát cho người ta ăn.” 43Nhưng tiểu đồng hỏi ông : “Có bằng này, sao con có thể phát cho cả trăm người ăn được ?” Ông bảo : “Cứ phát cho người ta ăn ! Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Họ sẽ ăn, mà vẫn còn dư.” 44Tiểu đồng phát cho người ta. Họ đã ăn, mà vẫn còn dư, như lời ĐỨC CHÚA phán.

🌸 🌸 🌸

Bản văn Kinh Thánh được dùng theo bản dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ