Samuen 1- Chương 15
Thánh chiến chống người A-ma-lếch
1Ông Sa-mu-en nói với vua Sa-un: “Tôi đã được ĐỨC CHÚA sai đến xức dầu tấn phong ngài làm vua cai trị dân Người là Ít-ra-en. Giờ đây ngài hãy nghe những lời ĐỨC CHÚA phán. 2ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này: Ta sắp hạch tội A-ma-lếch về cách nó đã đối xử với Ít-ra-en khi chặn đường Ít-ra-en đang từ Ai-cập lên. 3Giờ đây, ngươi hãy đi đánh A-ma-lếch. Các ngươi phải tru hiến tất cả những gì thuộc về nó. Ngươi không được tha chết cho nó. Ngươi phải giết từ đàn ông đến đàn bà, từ nhi đồng đến trẻ con đang bú, từ bò đến chiên dê, từ lạc đà đến lừa.”
4Vua Sa-un triệu tập dân và duyệt binh tại Tơ-la-im: hai trăm ngàn bộ binh và mười ngàn người Giu-đa. 5Vua Sa-un đến thành của A-ma-lếch và mai phục trong thung lũng. 6Vua Sa-un nói với người Kê-ni: “Các người hãy đi, hãy ly khai, hãy bỏ hàng ngũ người A-ma-lếch, kẻo ta cũng coi các người như bọn chúng, vì các người đã lấy tình mà đối xử với toàn thể con cái Ít-ra-en khi họ ra khỏi Ai-cập.” Người Kê-ni liền ly khai hàng ngũ A-ma-lếch.
7Vua Sa-un đã đánh A-ma-lếch từ Kha-vi-la cho đến Sua, 8bắt sống A-gác, vua A-ma-lếch, và dùng lưỡi gươm mà tru hiến toàn dân. 9Nhưng vua Sa-un và toàn dân đã tha chết cho A-gác, cho những con tốt nhất trong đoàn chiên dê và bò, các con mập, các chiên con và tất cả những gì tốt; họ không muốn tru hiến chúng. Còn tất cả các con vật xấu xí và vô giá trị, thì họ đã tru hiến.
Vua Sa-un bị ĐỨC CHÚA từ bỏ
10Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en rằng: 11“Ta hối hận đã đặt Sa-un làm vua, vì nó đã bỏ không theo Ta và không thi hành các lệnh của Ta.” Ông Sa-mu-en buồn bực, và suốt đêm ông kêu lên ĐỨC CHÚA.
12Sáng hôm sau, ông Sa-mu-en dậy sớm để đi gặp vua Sa-un. Người ta báo tin cho ông Sa-mu-en rằng: “Vua Sa-un đã đi Các-men, đã dựng một đài kỷ niệm, rồi bỏ nơi đó, đi xa hơn, và xuống Ghin-gan.” 13Ông Sa-mu-en đến với vua Sa-un. Vua Sa-un nói: “Xin ĐỨC CHÚA chúc phúc cho ông. Tôi đã thi hành lệnh của ĐỨC CHÚA.” 14Ông Sa-mu-en nói: “Thế thì tiếng chiên dê bên tai tôi và tiếng bò rống tôi nghe là gì vậy?” 15Vua Sa-un trả lời: “Người ta đã đưa chúng từ nơi người A-ma-lếch về, vì dân đã tha chết cho những con tốt nhất trong đàn chiên dê và bò, để làm hy lễ dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông; những con còn lại, chúng tôi đã tru hiến.”
16Ông Sa-mu-en nói với vua Sa-un: “Thôi! Tôi sẽ báo cho ngài biết điều ĐỨC CHÚA đã phán với tôi đêm qua.” Vua Sa-un bảo: “Xin ông cứ nói.” 17Ông Sa-mu-en nói: “Dù ngài tự coi mình là nhỏ bé, ngài chẳng phải là đầu của các chi tộc Ít-ra-en sao? ĐỨC CHÚA đã xức dầu phong ngài làm vua cai trị Ít-ra-en. 18ĐỨC CHÚA đã sai ngài lên đường và phán: ‘Hãy đi, ngươi phải tru hiến quân tội lỗi là bọn A-ma-lếch ấy, và phải giao chiến với chúng cho đến khi tận diệt chúng.’ 19Tại sao ngài đã không nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA? Tại sao ngài đã xông vào lấy chiến lợi phẩm và làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA?” 20Vua Sa-un nói với ông Sa-mu-en: “Tôi đã nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA. Tôi đã đi theo con đường ĐỨC CHÚA sai tôi đi. Tôi đã đưa A-gác, vua A-ma-lếch về, và đã tru hiến A-ma-lếch. 21Trong số chiến lợi phẩm là chiên dê và bò, trong số những vật bị tru hiến, dân đã lấy những con tốt nhất để làm hy lễ dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, tại Ghin-gan.”
22Ông Sa-mu-en nói:
“ĐỨC CHÚA có ưa thích cácolễ toàn thiêu và hy lễ
như ưa thích người ta vâng lời ĐỨC CHÚA không?
Này, vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ,
lắng nghe thì tốt hơn là dâng mỡ cừu.
23Phản nghịch cũng có tội như bói toán,
ngoan cố là tội ác giống như thờ ngẫu tượng.
Bởi vì ngài đã gạt bỏ lời của ĐỨC CHÚA,
nên Người đã gạt bỏ ngài, không cho làm vua nữa.”
Vua Sa-un xin tha thứ nhưng không được
24Vua Sa-un nói với ông Sa-mu-en: “Tôi đã phạm tội, vì đã vi phạm lệnh ĐỨC CHÚA và các lời của ông. Lý do là vì tôi đã sợ dân và nghe theo tiếng họ. 25Giờ đây, xin ông vui lòng tha tội cho tôi và trở lại cùng với tôi, để tôi phục xuống lạy ĐỨC CHÚA.” 26Ông Sa-mu-en trả lời vua Sa-un: “Tôi sẽ không trở lại cùng với ngài, vì ngài đã gạt bỏ lời ĐỨC CHÚA; ĐỨC CHÚA đã gạt bỏ ngài, không cho làm vua cai trị Ít-ra-en nữa.” 27Khi ông Sa-mu-en quay mặt để đi thì vua Sa-un níu vạt áo khoác của ông và áo bị giật rách. 28Ông Sa-mu-en nói với vua: “Hôm nay ĐỨC CHÚA đã giật vương quyền Ít-ra-en ra khỏi ngài và đã ban cho một người khác tốt hơn ngài. 29Đấng là Vinh Dự của Ít-ra-en không lừa dối cũng không hối hận, vì Người đâu phải là con người để mà hối hận.” 30Vua nói: “Tôi đã phạm tội, nhưng giờ đây xin ông kính trọng tôi trước mặt các kỳ mục trong dân của tôi và trước mặt Ít-ra-en. Xin ông trở lại cùng với tôi để tôi phục xuống lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông.” 31Ông Sa-mu-en trở lại, theo sau vua Sa-un, và vua Sa-un đã phục xuống lạy ĐỨC CHÚA.
Vua A-gác bị giết. Ông Sa-mu-en ra đi.
32Ông Sa-mu-en nói: “Hãy đem A-gác, vua A-ma-lếch lại cho tôi.” A-gác vui vẻ đến với ông và nói: “Hẳn là ta thoát được cái chết cay đắng.” 33Ông Sa-mu-en nói:
“Cũng như gươm của ngươi đã cướp con của những người đàn bà,thì giữa các người đàn bà,
mẹ ngươi cũng sẽ bị cướp con như vậy!”
Rồi ông Sa-mu-en xé xác A-gác trước nhan ĐỨC CHÚA, tại Ghin-gan.
34Ông Sa-mu-en đi Ra-ma, còn vua Sa-un lên nhà mình tại Ghíp-a, thành của vua Sa-un. 35Cho đến chết, ông Sa-mu-en không gặp lại vua Sa-un nữa: ông Sa-mu-en khóc thương vua Sa-un, vì ĐỨC CHÚA hối hận đã đặt Sa-un làm vua cai trị Ít-ra-en.
🌸 🌸 🌸