Samuen 1 – Chương 4
2. HÒM BIA BỊ NGƯỜI PHI-LI-TINH CHIẾM ĐOẠT
Ít-ra-en bị đánh bại và Hòm Bia bị chiếm đoạt
1và lời của ông Sa-mu-en đến với toàn thể Ít-ra-en.Ít-ra-en ra giao chiến với người Phi-li-tinh. Họ đóng trại ở gần E-ven Ha Ê-de, còn người Phi-li-tinh thì đóng trại ở A-phếch.2Người Phi-li-tinh dàn quân đối diện với quân Ít-ra-en, cuộc chiến trở nên ác liệt và Ít-ra-en bị người Phi-li-tinh đánh bại: tại mặt trận, ở ngoài đồng, chúng đã giết chừng bốn ngàn người. 3Khi dân trở về trại, các kỳ mục Ít-ra-en nói: “Sao hôm nay ĐỨC CHÚA để chúng ta bị người Phi-li-tinh đánh bại? Chúng ta hãy đi Si-lô lấy Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA về: Hòm Bia sẽ đến giữa chúng ta và sẽ cứu chúng ta khỏi bàn tay quân thù.” 4Dân sai người đi Si-lô; từ đó họ mang về Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim; ở đó, bên cạnh Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa, có hai con ông Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát. 5Khi Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA xuống trại, toàn thể Ít-ra-en hò reo vang dội khiến đất rung chuyển. 6Người Phi-li-tinh nghe thấy tiếng hò reo thì hỏi nhau: “Tiếng hò reo vang dội ấy trong trại bọn Híp-ri là gì vậy?” Chúng biết là Hòm Bia ĐỨC CHÚA đã đến trại. 7Người Phi-li-tinh sợ hãi, vì chúng nói: “Một vị thần đã đến trại!” Chúng bảo nhau: “Khốn thân ta, vì trước đây không có như vậy! 8Khốn thân ta! Ai sẽ giải thoát ta khỏi tay những thần hùng mạnh ấy? Đó là những thần đã dùng mọi thứ đòn mà đánh phạt người Ai-cập trong sa mạc. 9Hỡi người Phi-li-tinh, can đảm lên, hãy tỏ ra là nam nhi, kẻo phải làm nô lệ cho bọn Híp-ri như chúng đã làm nô lệ cho anh em. Hãy tỏ ra là nam nhi và chiến đấu!” 10Người Phi-li-tinh giao chiến. Ít-ra-en bị đánh bại và ai nấy chạy trốn về lều của mình. Đó là một đòn rất đau: về phía Ít-ra-en có ba mươi ngàn bộ binh tử trận. 11Hòm Bia Thiên Chúa bị chiếm đoạt, và hai con ông Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát bị giết.
Ông Ê-li qua đời
12Một người thuộc chi tộc Ben-gia-min từ mặt trận chạy về, và ngay hôm đó tới Si-lô, áo quần xé rách, đầu thì rắc đất. 13Khi người ấy đến thì ông Ê-li đang ngồi trên ghế ở bên đường mà ngóng trông. Vì lòng ông bồn chồn lo sợ cho Hòm Bia Thiên Chúa. Người kia vào loan tin trong thành, và cả thành kêu gào lên. 14Nghe tiếng kêu la, ông Ê-li hỏi: “Sao có tiếng ồn ào như thế?” Người kia vội vàng đến báo tin cho ông Ê-li. 15Ông Ê-li đã chín mươi tám tuổi, mắt ông cứng đờ, ông không thấy được nữa. 16Người kia nói với ông Ê-li: “Tôi từ mặt trận về. Tôi đã từ mặt trận trốn về hôm nay.” Ông hỏi: “Cái gì đã xảy ra vậy con?” 17Người đưa tin trả lời rằng: “Ít-ra-en đã chạy trốn quân Phi-li-tinh; dân đại bại, hai con ông là Khóp-ni và Pin-khát đã chết, và Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt.” 18Người kia vừa nhắc tới Hòm Bia Thiên Chúa, thì ông từ ghế ngã ngửa xuống, bên cạnh cửa, giập gáy mà chết, vì ông đã già lại nặng cân. Ông đã làm thủ lãnh xét xử Ít-ra-en bốn mươi năm.
Vợ Pin-khát chết
19Con dâu ông, tức là vợ của Pin-khát, đang có thai và sắp sinh. Nghe tin Hòm Bia bị chiếm đoạt, cha chồng và chồng chết, nàng khuỵu xuống và sinh con, vì lên cơn đau đột ngột. 20Lúc nàng sắp chết, những người đàn bà đứng quanh bảo nàng: “Cô đừng sợ, vì cô đã sinh được một con trai!” Nhưng nàng không trả lời và không để tâm đến. 21Nàng gọi đứa trẻ là I-kha-vốt, và nói: “Vinh quang đã bị cướp khỏi Ít-ra-en”, vì Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt, vì cha chồng và chồng nàng đã chết. 22Nàng nói: “Vinh quang đã bị cướp khỏi Ít-ra-en”, vì Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt.
🌸 🌸 🌸