Đệ Nhị Luật – Chương 33
Những lời chúc phúc của ông Mô-sê
1Đây là lời chúc phúc mà ông Mô-sê, người của Thiên Chúa, đã chúc phúc cho con cái Ít-ra-en trước khi qua đời. 2Ông nói:
“ĐỨC CHÚA từ Xi-nai ngự đến, từoXê-ia, Người chiếu soi trên họ, Người giãi sáng từ núi Pa-ran, Người đã đến Mơ-ri-va ở Ca-đê, vì họ, từ phía nam Người đến Sườn Núi.
3Hẳn Chúa yêu thương các dân, toàn dân thánh ở trong tay Chúa, và họ phục dưới chân Ngài, mỗi người nhận lấy lời Ngài phán.
4Ông Mô-sê đã truyền cho chúng ta một Luật, là sở hữu của cộng đồng Gia-cóp.
5Ở Giơ-su-run đã có một vua, khi các người đứng đầu dân tụ họp, cùng với các chi tộc Ít-ra-en.
6Ước gì Rưu-vên sống và không chết, và số người ít ỏi của nó tồn tại.
7Về Giu-đa, đây là điều ông nói:
Lạy ĐỨC CHÚA, xin nghe tiếng của Giu-đa, xin đưa nó trở về với dân nó, và để nó tự tay bảo vệ chính mình, xin Ngài phù trợ nó chống lại đối phương.
8Về Lê-vi, ông nói:
Thẻ xăm Tum-mim và U-rim của Ngài thuộc về kẻ hiếu trung với Ngài, mà Ngài đã thử thách tại Ma-xa và đã cùng tranh tụng bên dòng nước Mơ-ri-va; 9nó là người đã nói về cha mẹ nó: ‘Tôi không nhìn thấy họ’, anh em nó, nó không nhìn nhận, con cái nó, nó không biết.
Chi tộc Lê-vi đã tuân thủ lời Ngài và đã giữ giao ước của Ngài.
10Họ dạy những quyết định của Ngài cho nhà Gia-cóp, luật của Ngài cho Ít-ra-en.
Họ dâng hương thơm để Ngài thưởng thức, và lễ toàn thiêu trên bàn thờ Ngài.
11Lạy ĐỨC CHÚA, xin chúc phúc cho lòng dũng cảm của nó, xin Ngài khứng nhận việc tay nó làm;
xin đập gãy lưng thù địch nó, và ước gì những kẻ ghét nó không còn trỗi dậy được!”
12Về Ben-gia-min, ông nói:
Là kẻ được ĐỨC CHÚA yêu thương, nó sống yên hàn ở bên Người, Đấng suốt ngày che chở nó và ngự giữa núi đồi của nó.
13Về Giu-se, ông nói:
Đất của nó được phúc lành của ĐỨC CHÚA:
ơn lộc từ trời, là sương móc nhỏ sa, và từ vực sâu nằm ở phía dưới;
14ơn lộc là những gì trổ sinh dưới ánh mặt trời, là những gì mọc lên mỗi tuần trăng;
15là sản phẩm hàng đầu của núi non thái cổ, của gò nổng thiên thu;
16là đất đai và thổ sản của nó, hồng ân của Đấng ngự giữa bụi gai.
Ước chi những phúc lành ấy xuống trên đầu Giu-se, trên đỉnh đầu người được thánh hiến giữa anh em mình!
17Nó là con bò mộng đầu lòng của Chúa, chúc nó được vinh hiển!
Sừng nó là sừng trâu, nó dùng để quật ngã các dân, một trật trên khắp cùng cõi đất.
Đó là vạn vạn người Ép-ra-im, đó là ngàn ngàn quân Mơ-na-se.
18Về Dơ-vu-lun, ông nói:
Hãy vui mừng, hỡi Dơ-vu-lun, trong các chuyến đi của ngươi, và hỡi Ít-xa-kha, trong lều trại của mình.
19Họ gọi các dân lên núi, ở đó họ dâng những lễ tế luật truyền; họ hút về tài nguyên của biển và các kho tàng ẩn giấu dưới cát.
20Về Gát, ông nói:
Chúc tụng Đấng cho Gát được thênh thang!
Như sư tử cái, nó phục sẵn, nó xé mồi, cả vai lẫn đầu.
21Nó coi sản phẩm đầu mùa là của nó, vì trong đó có phần dành cho người lãnh đạo;
nó đến với các người đứng đầu dân, nó thực hành sự công chính của ĐỨC CHÚA và các quyết định của Người về Ít-ra-en.
22Về Đan, ông nói:
Đan là sư tử con chồm lên từ miền Ba-san.
23Về Náp-ta-li, ông nói: Náp-ta-li được no đầy hồng ân và chứa chan phúc lành của ĐỨC CHÚA; nó hãy chiếm phía tây và phía nam.
24Về A-se, ông nói:
Ước gì nó được chúc phúc hơn các người con khác! Ước gì nó được anh em mình ưu ái, và được dầm chân trong dầu!
25Ước gì then cửa của ngươi bằng sắt bằng đồng, và sức mạnh của ngươi bền bỉ như ngày đời ngươi!
26Hỡi Giơ-su-run, chẳng có ai như Thiên Chúa, Người ngự đến giúp ngươi, lẫm liệt uy hùng, xa giá Người là trời cao mây thẳm.
27Thiên Chúa của thời thái cổ là một nơi ẩn náu; dưới đất này, cánh tay Người đã hành động từ xưa;
Người xua đuổi kẻ thù cho khuất mắt ngươi, và Người phán: ‘Hãy tiêu diệt.’
28Ít-ra-en sống yên hàn; suối Gia-cóp là dòng suối biệt lập, trong miền đất có lúa mì và rượu mới, ở đó, cả trời cũng nhỏ sương.
29Hỡi Ít-ra-en, ngươi thật có phúc!
Ai được như ngươi, hỡi dân được ĐỨC CHÚA cứu?
Người là thuẫn đỡ cứu giúp ngươi, là lưỡi gươm đem lại cho ngươi chiến thắng.
Các kẻ thù ngươi sẽ nịnh bợ cầu thân, còn ngươi sẽ chà đạp các đỉnh cao của chúng.”
🌸 🌸 🌸