Các Vua 1 – Chương 5
1Vua Salômôn có quyền trên tất cả các nước, từ Sông Cả đến đất của người Philitinh, và đến ranh giới Aicập. Họ phải triều cống và phục vụ vua Salômôn suốt đời vua. 2Thực phẩm cung cấp cho vua Salômôn mỗi ngày là: sáu trăm thùng tinh bột, một ngàn hai trăm thùng bột thường, 3mười con bò thịt và hai mươi con bò nuôi, một trăm con cừu, không kể nai, linh dương, sơn dương và chim gáy béo để ăn thịt. 4Vì vua thống trị khắp Vùng bên kia Sông Cả, từ Típxác đến Gada, thống trị hết, các vua bên kia Sông Cả, và vua sống bình an với mọi vùng ranh giới chung quanh. 5Giuđa và Ítraen được an cư, mỗi người dưới cây nho và cây vả của mình, từ Đan tới Bơe Seva trong suốt thời vua Salômôn cai trị.6Vua Salômôn có bốn ngàn ngăn chuồng cho ngựa kéo và mười hai ngàn con ngựa cưỡi.7Các trưởng vùng này, mỗi người một tháng, cống hiến lương thực cho vua Salômôn và cho tất cả những người được lui tới bàn ăn của vua Salômôn, họ không để cho vua phải thiếu gì. 8Lúa mạch và rơm rạ cho ngựa tải đồ và ngựa trận, nơi nào có nhu cầu, họ cũng phải cung cấp, theo mức quy định cho mỗi người.
Danh tiếng vua Salômôn
9Thiên Chúa cho vua Salômôn được dồi dào khôn ngoan, thông thạo, và một trái tim bao la như cát ngoài bãi biển. 10Sự khôn ngoan của vua Salômôn trổi vượt hơn sự khôn ngoan của tất cả mọi người Phương Đông và hơn tất cả sự khôn ngoan của Aicập. 11Ông khôn ngoan hơn bất cứ ai, hơn ông Êthan người Étra, hơn ông Hêman, ông Cancôn, ông Đácđa, ba người con của ông Makhôn; danh tiếng vua đồn ra khắp các dân tộc chung quanh. 12Vua đọc được ba ngàn câu cách ngôn, và các bài ca của vua là một ngàn không trăm lẻ năm bài. 13Vua nói về các thứ cây, từ cây bá hương ở Libăng cho tới cây ngưu tất mọc ở bờ tường; vua cũng bàn tới các thú vật, các loài chim, các thứ rắn rết và các loại cá. 14Từ mọi dân tộc, thiên hạ kéo tới nghe sự khôn ngoan của vua Salômôn; vua nhận được tặng phẩm của tất cả các vua trên mặt đất đã nghe biết sự khôn ngoan của vua.
2. SALÔMÔN, CON NGƯỜI XÂY CẤT
Chuẩn bị xây Đền Thờ
15Khiram, vua thành Tia, sai bề tôi của mình đến yết kiến vua Salômôn, khi vua biết ông được xức dầu phong vương kế vị thân phụ ông; vì vua Khiram vốn là bạn thân của vua Đavít lúc sinh thời. 16Vua Salômôn sai sứ đi thưa với vua Khiram rằng: 17“Ngài biết là Đavít thân phụ tôi không thể xây Đền Thờ kính danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người được, vì chiến tranh bao bọc tư bề, bao lâu ĐỨC CHÚA chưa cho người đè bẹp quân thù dưới chân. 18Nay thì ĐỨC CHÚA cho tôi được bốn bề yên ổn, không có người chống đối, cũng chẳng gặp số phận rủi ro. 19Vậy tôi nghĩ phải xây một Đền Thờ kính danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi, như ĐỨC CHÚA đã phán bảo Đavít thân phụ tôi rằng: ‘Con của ngươi, người Ta sẽ cho kế vị ngươi trên ngai báu, chính nó sẽ xây Đền Thờ kính Danh Ta.’ 20Vậy bây giờ, xin ngài ra lệnh đốn cho tôi những cây bá hương Libăng. Bề tôi của tôi sẽ hợp tác với bề tôi của ngài, và tôi sẽ trả tiền công cho bề tôi của ngài, như ngài ấn định. Hẳn ngài đã rõ không ai trong chúng tôi biết đốn cây như người Xiđôn.” 21Khi nghe những lời của vua Salômôn, vua Khiram rất đỗi vui mừng và nói: “Hôm nay xin chúc tụng ĐỨC CHÚA, vì Người đã ban cho Đavít một người con khôn ngoan cai trị dân đông đảo này.” 22Rồi vua Khiram sai người đến nói với vua Salômôn: “Tôi đã nghe biết điều ngài sai sứ giả đến nói với tôi. Tôi sẽ thi hành mọi ước muốn của ngài về gỗ bá hương và gỗ trắc. 23Bề tôi của tôi sẽ đưa những thứ đó từ Libăng xuống biển; tôi sẽ đóng bè ngoài biển, chở tới chỗ ngài yêu cầu, ở đấy tôi sẽ phá bè và ngài sẽ lấy đi. Còn ngài, xin cũng thực hiện điều tôi ước muốn, là cung cấp thực phẩm cho triều đình tôi.” 24Thế là vua Khiram cung cấp cho vua Salômôn tất cả gỗ bá hương và gỗ trắc như vua Salômôn muốn. 25Và vua Salômôn trao cho vua Khiram bốn trăm ngàn thùng lúa miến làm lương thực cho triều đình của vua này, với bốn mươi ngàn thùng dầu nguyên chất. Vua Salômôn cung cấp cho vua Khiram như thế hằng năm. 26ĐỨC CHÚA cho vua Salômôn được khôn ngoan như Người đã phán với vua; vua Salômôn và vua Khiram giao hảo với nhau và hai bên đã kết ước.
27Vua Salômôn ra lệnh cho toàn thể Ítraen đi dân công: có ba mươi ngàn người đi dân công. 28Vua sai họ thay phiên nhau đi Libăng mỗi tháng mười ngàn người, họ ở Libăng một tháng, rồi ở nhà hai tháng. Ông Ađôniram đặc trách dân công. 29Vua Salômôn có bảy mươi ngàn phu khuân vác và tám mươi ngàn thợ đục đá trong núi, 30không kể những người chỉ huy do các trưởng vùng của vua Salômôn đặt phụ trách công việc; số người này là ba ngàn ba trăm người: họ điều khiển dân chúng tiến hành công việc 31Vua ra lệnh phải đẽo những phiến đá lớn, đá lựa riêng để xây nền móng Đền thờ, được đục đẽo vuông vắn. 32Thợ nề của vua Salômôn cùng với thợ nề của vua Khiram và những người Gơvan đẽo và chuẩn bị sãn sàng gỗ đá để xây Đền Thờ.
🌸 🌸 🌸